Giá mà tôi được chết đi một lúc nhỉ !Chắc chắn sẽ bình yên lắm? Giá mà được chết đi một lúc, và ngay sau đó tỉnh dậy và xem khi mình được chết thì mọi người xung quanh đang khóc hay cười? Giá mà được chết đi một lúc, để xem ma quỷ có thật hay không? Giá mà được chết đi một lúc chỉ có mỗi tôi dừng lại, cuộc sống và thời gian vẫn cứ thế trôi. Chết xong để tang 2 ngày, cứ thế quăng tôi vào nhà xác cũng chẳng sao, nhưng mà nhỡ tôi chết đi không ai thèm quăng tôi vào nhà xác thì cứ ném tôi ra đường..tôi không sao, tôi không trách ai đâu.

Đang xem: Cuộc sống của tôi chưa bao giờ là ổn

Chứ tôi sống làm gì chứ?! Tôi còn chẳng biết tôi tồn tại vì cái gì nữacơ mà. Không có gì để níu kéo,không lý do gì để tồn tại. Tôi nghĩlỗi lầm lớn nhất của thượng đế đóchính là cho tôi tồn tại trên thếgian này. Tại saothượng đế lại cho tôi sống đến tậnbây giờ chứ?..Nếu tôi có thể chết đi thìhay rồi, chắc cả thế giới sẽ vỗ tay ăn mừng, vì thế giới đã bớt đi một đứa chẳng làm được cái quái gì giúp íchcho đời. Chết đi cho đỡ phải suy nghĩ, chết đi cho nhẹ lòng, chết đilà cách giải quyết tốt nhất..

Giá mà tôi có can đảm chết đi..

Tôi muốn chạy ra đường, để cái xenào đấy tông cho chết, nhưng tôi sợ,sợ tông tôi xong người ta phải mắcmột đống tội, làm sao người ta làmăn được nữa cơ chứ?

Tự kết liễu á? Tôi đã thửrồi..nhưng nó không thể..TÔI KHÔNG ĐỦ CAN ĐẢM.

Tôi căm ghét bản thân tôi, tôi căm ghét thượng đế, tôi căm ghét tất cả mọi người xung quanh.

Xem thêm: Cô Giáo Hỏi Ước Mơ Của Em Là Gì, Bài Văn Kể Về Ước Mơ Của Em Lớp 4

Tôi sống để làm gì? Chắc là tôi bị sinh ra để đợi đến ngày được chết..

Bạn có bao giờ như tôi chưa? Cảm giác cô đơn ấy? Chắc chắn là có rồi nhỉ? Ai cũng đã ít nhiều từng trải qua cái cảm giác ấy, trên hành trình mang tên cuộc sống, ta sải bước đi trên con đường mang tên xã hội.. Cái gọi là “Cô đơn” đấy cứ tự đến rồi tự đi.

Nhiều khi tôi thấy mình thật ngốc,tự dấn thân vào nỗi cô đơn, dẫu biết đó là con đường không lối thoát. Kì lạ thay, có những điều tôi tưởng chừng rất đơn giản thế mà dù tôi có cố gắng bao nhiêu đi nữa vẫn không làm được.

Cô đơn cũng tốt ấy chứ nhỉ? Không cần dựa dẫm ai, không cần ai quan tâm,…Tất cả chỉ riêng mình tôi hiểu..Cái cảm giác ấy, thật sự bất lực.. không thể cười mà cũng chẳng thể khóc, chỉ muốn mình có thể biến mất khỏi thế giới này, quên hết những gì từng trải qua..nhưng rồi cũng chẳng làm được cái quái gì hơn ngoài im lặng..im lặng đối với tôi là cách khẳng định cảm xúc bản thân một cách mãnh liệt nhất.

Xem thêm: Ô Nhiễm Môi Trường Nước Là Gì ? Hậu Quả, Biện Pháp Khắc Phục Ở Vn

Cô đơn quá thì cũng có lúc ta sẽ chợt mỉm cười mà thầm nhủ với lòng mình “Mặc kệ nó. Ra sao thì ra”. Thôi được rồi, tôi xin thua, tôi thua cái hiện thực tàn nhẫn, tôi thua cái xã hội đầy oan nghiệt, tôi thua cái cuộc đời phi lý,… TÔI XIN THUA..

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *