Đang xem: Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn phim

Bạn đang đọc truyện cườiBạch tuyết và 7 chú lùn chế tại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại,truyện tình yêucảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọnHoàng hậu đã tuyên bố rằng muốn làm người mẹ đơn thân nuôi con và không muốn lấy thêm chồng nữa, thế là đất nước do 1 tay bà ta trị vì. Nói là đất nước cho sang vậy thôi, thực ra nó là 1 cái thị xã trong thung lũng nhỏ đc bao quanh bởi toàn rừng núi. Xét cho cùng thì cả vùng rừng núi đó cũng là thuộc quyền cai quản của hoàng gia, nhưng trong rừng thì làm chó có gì mà cai quản, toàn chim bò lợn gà tê giác hà mã và một vài loài vật dị hợm không rõ tên…v.v… khỉ ho cò gáy, nên công việc của bà ta cũng không có gì nặng nhọc, nhưng nghe thì có vẻ trọng trách đè lên vai lớn lắm. Bà ta luôn ganh ghét Bạch Tuyết vì ngoài ăn với chơi thì nàng chả làm cái ********* gì cả. Cộng thêm 1 phần cứ hễ có ai gặp bà ta và Bạch Tuyết đi với nhau là lại nịnh bợ ” Tuyết càng lớn càng xinh hơn mẹ. Lại còn phổng phao có nét nữa. Xinh thế này mai sau lấy chồng Tây cho sướng cái cuộc đời”. Thế là bà ta chưa qua sông nhưng đã quyết định đấm B vào sóng, bắt Tuyết phải sống 1 cuộc sống như 1 con ôsin trong lâu đài. Những kẻ hầu cận cũng ghét Tuyêdt bỏ mẹ, thấy vậy thì nhìn Tuyết bằng nửa con mắt và khinh ra mặt :– Đấy. Lúc trước công túa diêm dúa ăn mặc long lanh thế, giờ có khác gì con nhà quê không. Trông kìa, nhìn nó kìa.. trông có gớm không !! KhiếppppBạch Tuyết uất ức lắm nhưng không làm đc gì cả. Dần dần do kìm nén cảm xúc ức chế ấy quá lâu, thành ra bị ngơ, tâm lý nàng không ổn định.Một ngày nọ Bạch Tuyết đang múc nước cọ giếng, vừa múc vừa té nước lên không trung thích thú rồi hát. Lũ bồ câu lắm chuyện xúm xụm vào hóng hớt. Bọn người hầu thấy vậy bĩu môi :- Gớm trông nó kìa. Bố con dở hơi suốt ngày ngồi nói chuyện với chim. Bố con dẩm l&
n.Nàng vẫn hồn nhiên ca hát rồi lúi húi múc nước, nhìn thấy hình ảnh của mình phản chiếu dưới giếng nàng bỗng xuýt xoa về vẻ đẹp của mình. Đang ngẩn ngơ soi gương đắm đuối thì bỗng có 2 cánh tay chồm đến từ sau lưng đập mạnh vào vai nàng :- OÀ !!!!- ỐI GIỜI ƠI !! – nàng rú lên 1 tiếng kinh hoàng rồi nhảy dựng ngược lên khi vừa quay lại nhìn thấy 1 người đàn ông đứng sau lưng mình. Bạch Tuyết kinh hãi ,trợn mắt quát tháo:- Đ. mẹ đ. mẹ đ. mẹ sao chơi khôn thế ? nhỡ tao lộn mẹ cổ xuống giếng thì sao !! Đm hết hồn ! Mày là thằng nào ? Ăn cắp ăn trộm gì ở đây ??- Nàng hãy bình tĩnh, ta chính là Ho…- Mày đang múc nước tự nhiên có thằng l*n nào nhảy ra vồ vào người mày mày có bình tĩnh đc ko ??? Mày là ai ? Nói đi mày là thằng nào ?- Ta chính là Hoàng Tử đây !- Hoàng Tử nào ? tao chả quen thằng nào tên là Hoàng Tử cả ! Mà đến đây có công chuyện gì ?- Ta đang đi ngang qua đây thì bỗng nhiên phang phải ổ gà, lại thấy nàng đang múc nước. May quá !! Nàng có thể cho ta xin 1 ít nước cọ đôi ủng đc không ? Ổ gà có cái gì nhơm nhớp bẩn quá.

Xem thêm: Luyện Tập Về Từ Đồng Nghĩa Lớp 5 Tuan 3 2, 33 Sgk Tiếng Việt 5 Tập 1

Bạn đang đọc truyện cười 2015Bạch tuyết và 7 chú lùn chếtại diễn đàn truyện, nơi tổng hợp truyện đủ thể loại,truyện tình yêucảm động nhất 2015. Thoải mái lựa chọn

Xem thêm: Cách Làm Bánh Chuối Hấp Nước Cốt Dừa Gia Truyen

Bạch Tuyết thấy vậy liền cau có tỏ vẻ khó chịu. Nàng thả tõm cái xô xuống rồi hậm hực kéo nước lên :– Mẹ cái loại hoàng tử chó lợn gì đi xin nước cọ dép.Nàng đặt cạch 1 phát xô nước xuống đất rồi hất hàm :- Có tắm luôn không để múc luôn thể ?- Thôi.. Nàng có ít bột giặt nào thì cho ta xin 1 ít..- Gớm lắm nữa ăn xin đòi xôi gấc. Hết rồi. Không có. Thôi cọ nhanh lên hộ cái đi !Ở trên ban công bà hoàng hậu nhìn thấy Bạch Tuyết và 1 người đàn ông lạ mặt liền tỏ thái độ khó chịu ra mặt. Bà ta trợn mắt dậm chân chỉ tay xuống rồi hét to :- Tuyết !! Đi vào ! Tuyết !! Vào nhà ngay ! Đi vào !!Bạch Tuyết nghe thấy vậy liền xoay người 180• lóc cóc xách xô chạy vào nhà, mặc kệ hoàng tử với đôi ủng vẫn còn lõng bõng nước bẩn ở đấy. Bà hoàng hậu vẫn đứng đó và theo dõi với ánh mắt hình viên đạn.Tối hôm ấy những tên hầu cận hóng hớt đến thưa chuyện với Hoàng Hậu :- Thưa Hoàng Hậu, thần có chuyện muốn nói với người- Nói đi- Dạ.. Bạch Tuyết…- Làm sao ? Nó lại ra giếng hát à ?- Dạ không.. Gạo trong kho ngày 1 vơi đi ạ..- Thế thì liên quan gì đến nó ? Dạo này nó lại thích bốc gạo sống ăn vã à ? – bà ta nhíu mày quay ra.- Cũng không ạ. Nhưng thần thấy có vẻ Bạch Tuyết không đc bình thường ổn định cho lắm. Người thấy đấy. Thức ăn đáng quý mà ngày nào cô ta cũng mang hết cả gạo, lúa mì và hạt ngô vẩy hết ra sân..- Để làm gì thế nó bị bệnh con điên à ?? – Hoàng hậu mở to mắt tỏ vẻ ngạc nhiên xen lẫn tức giận- Dạ.. Để dụ chim bồ câu ạ.. Người thấy đấy. Bạch Tuyết cả ngày chỉ ra múc nước giếng rồi vẩy thức ăn vô tội vạ, vẩy như chưa bao giờ đc vẩy ra sân dụ bồ câu đến rồi ngồi nói chuyện với chim. Có bát cơm của con chó Pluto tội nghiệp chưa kịp ăn cô ta cũng mang ra sân tung bằng sạch. Thật hết chỗ nói.. Mà trong khi đó dân chúng còn đang đói nghèo, thần nghĩ ….- Rồi tạm thời biết thế. Cho ngươi lui. – tên hầu chưa nói hết hoàng hậu đã cắt lời rồi xua tay. Tên người hầu lóc cóc đi ra ngoài. Bà ta thấy vậy liền chui xuống gầm giường và lôi ra 1 chiếc gương chiếu hậu. Chiếc gương cũ kĩ đc khảm nạm rất đẹp, vuông đét. Nghe đồn rằng thứ đẹp đẽ ấy rơi ra từ chiếc xe kéo của 1 vị thần Hy Lạp nào đó khi ông ta đi ngang qua vương quốc này, và bà ta đã phát hiện ra trong chiếc gương ấy có 1 con hà mã biết nói. Kì lạ thay con hà mã ấy biết mọi thứ trên đời và rất thích buôn chuyện, nên hoàng hậu đã quyết định giữ làm của riêng.Bà ta cầm chiếc gương lên lau vào váy cho thật sạch, lắc lắc rồi gõ cộp cộp 3 phát xuống đất, mồm đọc câu thần chú :- Hà mã thần kì mau thức dậy !Quả nhiên con hà mã hiện lên trong chiếc gương, bà ta lại hỏi tiếp :- Đất nước này ai là người xinh đẹp nhất ?- Thưa hoàng hậu, thần nghe nói ai cũng công nhận Bạch Tuyết là người xinh đẹp nhất !Vừa nghe thấy vậy, bà ta trợn mắt nghiến răng rít lên :- NGƯỜI ĐÂU !!Tên người hầu ban nãy vội vàng cắp đít chạy vào dạ vâng, bà ta chỉ tay quát to :- Đi tìm ngay 1 thằng đâm thuê chém mướn về đây !Tên hầu ấp úng lo sợ :- Dạ.. thưa.. nhưng giờ tìm chém giết thuê khó lắm. Giờ đa số chúng nó bỏ nghề về làm kinh tế hết rồi ạ. Mà giờ làm luật chặt, lại không có đặc xá nên..- Ta không nghe trình bày ! Đi tìm ngay về đây cho ta ! MÀ KHÔNG TÌM ĐC THÌ TRỐN LUÔN ĐI !!—3 ngày sau tên người hầu về cùng với 1 người đàn ông cao to lực lưỡng, hắn ta đeo trên vai 1 khẩu hoa cải và 2 con phóng lợn dắt 2 bên đít quần trông thật máu mặt. Hoàng hậu thấy vậy thì chim ưng lắm liền đặt vấn đề ngay :- Bây giờ thế này nhé. Ngươi xử cho ta 1 người, mang quả tim của nó về đây, bao tiền ta cũng trả. Không phải ngợi bất kì 1 thằng nào cả, ở đây ta to nhất, ta là luật ! Hãy cho ta 1 cái giá !- Thần chỉ cần hoàng hậu cho thần 1 mảnh đất nho nhỏ dưới ngã tư chân đồi.- Xong luôn ! Cho hẳn 2 mảnh luôn thoải mái chưa !- Đội ơn hoàng hậu ! Vậy người muốn thần giết ai ?- Ta muốn ngươi giết Bạch Tuyết !- Xong luôn !- Tốt. Mai ta sẽ dụ nó ra ngoài, chỉ cần ngươi thấy mặt nó cái là phang luôn !Vậy là xong, bản án của Bạch Tuyết đã đc tuyên. Tội nghiệp Bạch Tuyết khốn khổ..Sáng sớm hôm sau khi Bạch Tuyết đang ngủ ngon như chết thì mụ người hầu bỗng chạy xồng xộc đến đạp tung cánh cửa cái RẦM !! , rồi bà ta cầm cán chổi vụt vào thành giường kêu đen đét và la lên thất thanh :- ỐI GIỜI ƠI TUYẾT ƠI ỐI GIỜI ƠIIIBạch Tuyết như 1 chiếc lò xo tung chăn bật dậy thẳng cmn tưng bắn xuống đất, cảm tưởng như vừa có ai cầm chiếc dấu có 2 chữ kinh hãi đóng lên mặt nàng vậy. Bạch Tuyết hốt hoảng :- CÁI GÌ ? THẰNG NÀO ? CÁI GÌ THẾ ? GÌ THẾ ??Bà ta nắm chặt lấy tay Bạch Tuyết rồi trợn mắt :- Ta.. Ta vừa xuống bếp định nấu súp ngô làm bữa sáng cho hoàng hậu, nhưng ta chợt phát hiện ra là hết mẹ nó ngô rồi trời ơi !- GIỜI Ạ !!! – Bạch Tuyết cáu gắt hét vào mặt bà ta- Tưởng cái chó gì ! Hết thì mua chứ làm sao mà phải lăn tăn, làm như cháy nhà..hết cả hồn lắm nữa ! Thôi bà đi làm gì cho cuộc đời nó tươi đẹp đi..Đang ngủ ngon.. giời ạ…Nàng toan trèo lên giường thì bà ta thò tay tóm lấy cạp quần nàng kéo lại :- Cái con giời đánh thánh vật này !! Ôi lậy chúa tôi !! – Vừa nói bà ta vừa ra lệnh :- Không ngủ nghê gì nữa, cầm giỏ đi mua ngô ngay !- Bà bị điên à ? Tôi có ăn đâu mà tôi mua ? Bà đi mà mua !- Tao cũng có đc ăn ********* đâu ! Đây là lệnh của Hoàng Hậu. Đi mua ngô ngay !- Ai ăn tự người đấy đi mà mua !!- nàng phùng mang trợn má với bà ta rồi tiếp tục leo lên giường.- Ô hay cái con này ! Đi ngay. Mày nghĩ là mày ngủ đc yên lành khi tao đứng đây à ??Và thế là nàng vùng vằng đứng dậy lẩm bẩm cau có :- Lại còn thế lắm nữa !!! Tiền đâu ? Đưa đây. Mua gì ? Mà giờ này ai đã mở hàng mà mua ??- Đây. Mua ngô. Cứ bảo lệnh của hoàng hậu thì bố chúng nó chết rồi cũng phải đội mả dậy mà mở hàng hết ! Mua khoảng nửa cân.- Bà bị điên à ngô người ta bán theo chuẩn hẳn 1cân trở lên chứ làm gì có con điên nào nó bán nửa cân cho bà ? Sáng sớm mua nửa cân ngô để nó đốt vía tôi à ?- Thế thì mua con mẹ nó hẳn 5 cân luôn được chưa ??- Rồi. Thế còn hợp lý. 5 cân 8đồng vàng..- Đây 8 đồng vàng. Cầm lấy đi mua đi.Bạch Tuyết đứng ngây người ra nhìn bà ta làm ra vẻ khó hiểu, bà ta hằn học :- Cái gì nữa ??- Mua hết 8 đồng mà bà đưa đúng 8 đồng thì mua làm sao ??- Đây !! ĐƯỢC CHƯA !! – vừa nói bà ta vừa dí vào tay Bạch Tuyết thêm 2 đồng nữa gọi là tiền công.- Thế còn được chứ…Bạch Tuyết chải vuốt gọn gàng rồi xách giỏ đi ra ngoài. Trước khi đi nàng ngoái cổ lại :- Nhớ để hộ nồi nước sôi để tý về tắm nhé !- Xong luôn !Mụ ta thấy Bạch Tuyết đi như bay ra ngoài cổng lâu đài liền hớt hải chạy ngay đến phòng hoàng hậu thưa chuyện. Hoàng hậu và người đàn ông kia đã có mặt sẵn ở đó. Bà ta gật gù, ngón tay đưa lên như đánh nhịp, dặn dò kĩ lưỡng :- Nhớ phải mang quả tim nó về đây đấy nhé. Nhớ không đc nhét vào túi ni lông, phải đựng vào hộp hẳn hoi hiểu không ?Hắn gật đầu :- Ôkê con mẹ nó luôn !- Nhà ngươi vừa nói cái gì ??- Thần nói là sẽ cho Bạch Tuyết đi theo con mẹ của nó luôn..- Thôi triển đi đừng cò quay làm mất thì giờ quý giá của ta nữa. Đồ đạc có cần gì nữa không để ta cấp ?- Thưa hoàng hậu từ xưa đến nay thần không cần gì ngoài 2 món đồ này, vậy mà đã bao nhiêu mạng gục dưới tay thần rồi đấy !- Ta có hỏi cái đấy đâu mà nhà ngươi trình bày. Ừ thế thì tốt.Tên giết thuê đội mũ choàng khăn leo lên ngựa đi theo Bạch Tuyết, trời cũng đã dần sáng.—–Bạch Tuyết vừa đi vừa hát, nhí nhảnh nhảy như chuột túi trên đường. Nàng tạt té hết chỗ này đến chỗ khác. Thấy bông hoa đẹp, nàng hít hà ngửi hoa, thấy chú chim non, nàng đứng lại hát cùng chim, thấy hòn đá to, nàng ngồi ngân nga cạnh hòn đá, thấy thân cây khô, nàng cọ cọ người vào thân cây. Và nàng cảm nhận hôm nay trời thật đẹp. Bỗng nhiên nàng thấy 1 chú sóc nhỏ đang nằm giãy đành đạch dưới đất, nàng ngồi xụp xuống hốt hoảng nâng em lên xuýt xoa :- Ối trời ơi ! Khổ thân em , em làm sao thế này, ôi em bị thương rồi.. đứa nào ác độc mà lấy dây chun buộc hết chân em lại thế này?? lậy chúa tôi !Đang lúi húi bỗng nhiên có 1 cái bóng đen lù lù đằng sau lưng nàng nhô lên, Bạch Tuyết giật thót mình quay ngoắt đầu lại thì bỗng thấy một gương mặt bặm trợn đang gào lên :- Đ*T MEEEEE MÀY CHẾT VỚI TAOO !

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *