Vừa nghe tôi báo tin bị sa thải, chồng đã đặt lên bàn một vật khiến tôi sững sờ vì không thể tin nổiBạn đang xem: Bạn gái đi qua đêm với cậu bạn thân 3 ngày 3 đêm

Tôi yêu em 3 năm rồi, suốt thời gian qua chúng tôi luôn bên nhau , chia sẻ mọi thứ từ cuộc sống , gia đình và công việc .

Chuyện sẽ không có gì nếu gần đây em không đi chuyến đi ấy. Em xin phép tôi đi chơi với nhóm bạn của chị gái, nói là có thêm cậu bạn từ quê vào. Tôi biết cậu này, cậu ấy rất thích em, còn em chỉ coi là bạn. Cậu ấy thích du lịch và chụp ảnh , đúng sở thích của em, cứ tới lễ Tết về quê là em lại xin phép tôi cho đi chụp ảnh với cậu ấy. Cậu này khá hiền lành và nghiêm túc, rất đáng tin cậy, vì thế tôi luôn đồng ý, chỉ có chuyến đi này khiến tôi khá mệt mỏi.

Em đi 3 ngày 3 đêm, hai người họ ở chung phòng khách sạn 2 giường. Tôi nói muốn em ra ở riêng nhưng em nói sợ ở một mình, chị gái ở cùng bạn nên em không ở cùng được. Thú thực là tôi tin sẽ không có chuyện gì cả, thế nhưng lo lắng tình cảm giữa họ sẽ nảy sinh vì cậu bạn đó rất thích em, chiều chuộng và có sở trường mà em đam mê. Tôi nặng nhẹ với em suốt chuyến đi khiến cả hai mệt mỏi. Sau chuyến đi về em ốm, tôi lại sốt sắng lo cho em. Em xin lỗi tôi và thề là giữa họ không có gì ngoài tình bạn. Tôi mất ngủ suốt mấy ngày liền vì chuyện này, nơi em đi là nơi chúng tôi từng có những kỷ niệm rất đẹp. Giờ những tấm hình em có ở chuyến đi này gần như đã xóa hết những điều đẹp đẽ trong chuyến đi trước đó của chúng tôi.

Tôi biết em rất thích chuyến đi này vì sẽ có được rất nhiều ảnh đẹp. Hơn thế nữa, chuyến đi đúng ý nghĩa khám phá chứ không phải như là đi với tôi, chủ yếu là nghỉ dưỡng. Tôi hiểu được đam mê của em nhưng cảm giác thật sự rất khó chịu khi nghĩ đến cảnh hai người họ ở chung một phòng khách sạn suốt 3 đêm, đi bên nhau suốt 3 ngày, làm mọi thứ cùng nhau. Suy nghĩ đó ám ảnh khiến tôi không thể vui vẻ khi bên em. Mỗi lần em đăng hình chuyến đi là tôi lại nổi cáu, nặng nhẹ. Tôi yêu em rất nhiều, dù rất giận nhưng khi em đi về thì tôi vẫn đón, lo lắng cho em. Những này em đi, tôi nhớ đến cháy lòng, chỉ muốn đi thẳng lên đó gặp em nhưng vì công việc nên không đi được.

Chúng tôi có kế hoạch cuối tháng này đi chơi, do không vui nên tôi không đề cập đến nữa. Chủ nhật này tôi muốn nói chuyện với em, nếu em có chút tình cảm nào đó với người kia tôi sẽ ra đi, không thể chấp nhận được khi phải chia sẻ tình cảm. Tôi thực sự rất yêu em và việc ra đi sẽ khiến tôi đau đớn vô cùng. Nếu thực sự em coi đó là tình bạn, tôi chỉ cần em hứa không lặp lại chuyện này thì sẽ tiếp tục ở bên em. Tôi không biết liệu nói chuyện đó lúc này có đúng không? Liệu họ có thực sự chỉ là bạn? Mong được các bạn chia sẻ cùng.

Con đã 2 tuổi nhưng cả nhà chồng vẫn ép tôi phải ở nhà chăm con, tôi vừa lên tiếng đòi đi làm thì họ đều cho rằng tôi “dửng mỡ”

2 năm qua, tôi sống mà như không phải chính mình, không sở thích cá nhân, không được phép làm cái này cái nọ, thậm chí chỉ ra ngoài khi đi chợ.

Chào chị Hướng Dương!

Tôi lập gia đình được 6 năm, có một bé gần 2 tuổi. Trước đây 2 vợ chồng không ở cùng gia đình chồng. Anh là con một trong gia đình gia giáo nghiêm khắc. Lúc đi làm, vợ chồng vẫn có cuộc sống riêng tư bình thường, cuối tuần về bên gia đình chồng.

Nhưng từ lúc sinh con, tôi nghỉ làm để ở nhà chăm bé và lo cho gia đình chồng. Cuộc sống tôi không biết phải nói như thế nào được. Cha mẹ chồng thì vẫn hỗ trợ chăm sóc bé và nhà cửa, chồng tôi công việc ổn định vẫn lo đầy đủ ăn uống sữa tã cho con và tôi. Nhưng tôi thấy tôi không phải là chính mình, kể từ khi nghỉ làm, tôi ở nhà và chỉ ra ngoài khi đi chợ.

Tôi cảm thấy bế tắc, các mối quan hệ xã hội bị thụt lùi, tôi chẳng quen ai, bạn bè thì không lui tới, sở thích cá nhân không có.

Nếu tôi có ăn món gì đó khác lạ là cha mẹ chồng sẽ nói món đó nóng hoặc không bổ béo, độc hại… Đã 2 năm tôi chưa mua sắm quần áo theo ý thích của mình vì cha mẹ chồng bắt mua quần áo phải kín đáo, màu sắc trang nhã. Đến quần áo ở nhà cũng là những bộ pijama dài tay dài chân. Tôi hiểu tính tình của cha mẹ chồng nên cũng luôn tìm cách tránh làm phật lòng ông bà.

Tôi muốn đi du lịch 1-2 ngày để thư giãn, con đã lớn, tôi nhờ chồng ở nhà hỗ trợ giữ con và anh cũng đồng ý. Nhưng cha mẹ chồng lại không cho phép. Ông bà bảo con tôi còn nhỏ không thể thiếu mẹ, lúc độc thân tôi đã đi nhiều nơi rồi còn gì…

Đang xem: Bạn gái đi qua đêm với cậu bạn thân 3 ngày 3 đêm

*

Xem thêm: Tour Riêng Ngắm Cá Mập Voi Whale Shark Là Cá Gì, Cá Nhám Voi

Ảnh minh họa.

Còn về chồng tôi, anh có công việc ổn định, rất chung thủy yêu vợ con, lo cho gia đình, không nhậu nhẹt hút thuốc chơi bời. Ôi nhiều người bảo tôi là chồng tôi lý tưởng nhưng hình như anh lý tưởng quá không hiểu tôi muốn gì và không hiểu cảm giác của tôi.

Anh đi làm cuối tuần mới về chơi với con và vẫn phụ công việc nhà. Nhưng anh không hiểu tôi muốn gì. Tôi hỏi là tôi có thể đi làm lại không? Tôi tù túng trong căn nhà và trong vai trò làm mẹ, làm vợ, làm dâu… Anh không hiểu và bảo tôi đã có cuộc sống đầy đủ nhàn nhã như thế này rồi còn đòi hỏi gì nữa?

Kể cả gia đình cha mẹ ruột tôi cũng rất tự hào và quý mến chồng tôi, anh cũng rất lo lắng cho gia đình vợ. Tôi biết có cha mẹ chồng hỗ trợ chăm con và dạy dỗ bé rất ngoan, có chồng công việc kinh tế ổn, nhưng càng ngày tôi càng bị stress. Đôi lúc tôi không thể nào kiềm được nổi nóng cáu gắt với con dù tôi biết việc con sai rất nhỏ, có thể nhẹ nhàng bỏ qua.

Tôi muốn có thời gian cho riêng bản thân làm những điều mình muốn nhưng không thể được. Tôi sợ cứ lâu dài hơn nữa tôi sẽ không thể nào chung sống với chồng tôi và gia đình chồng nữa. Tôi cũng từng nghĩ sẽ ly thân nhưng chắc chắn cha mẹ tôi không đồng ý. Vì thế tôi rất muốn cân bằng công việc nhà và tìm cho mình một việc làm để giải tỏa nhưng cha mẹ chồng tôi không cho và nói là phải ở nhà chăm con. Tôi thực sự không biết mình phải làm gì và như thế nào?! Mong chị Hướng Dương giúp đỡ tôi. (ptng…gmail.com)

Xem thêm: Từ Vựng Tiếng Anh Chuyên Ngành Điện Công Nghiệp Tiếng Anh Là Gì

*

Chào bạn,

Hướng Dương cảm thấy bạn đang có dấu hiệu bị trầm cảm ở mức độ nhẹ và quả thật bạn phải tự chủ động kéo bản thân ra khỏi tình trạng này, không nên để tiếp tục như vậy kẻo hậu quả sẽ khó lường.

Trường hợp của bạn không phải là hiếm gặp, có rất nhiều chị em phụ nữ sau sinh, ở nhà chăm con, stress căng thẳng trong thời gian dài với những việc xảy ra trong cuộc sống, khiến tinh thần mệt mỏi dần dẫn tới những suy nghĩ tiêu cực, hành vi không khống chế được.

Bạn cần có một cuộc nói chuyện nghiêm túc với chồng. Nói rõ với anh ấy những gì bạn đang trải qua, sự khổ sở trong lòng, stress, hoang mang, bế tắc… Nếu anh ấy không hiểu, không đồng tình thì bạn phải tự chủ trương đứng lên mà quyết định cuộc sống của mình.

Hãy kiên quyết gửi con nhờ cha mẹ chồng trông giúp hoặc gửi nhà trẻ để tìm việc và đi làm trở lại. Trong thời gian này, hãy kết nối lại các mối quan hệ bị lãng quên, như liên hệ lại với bạn bè cũ, hẹn bạn thân đi cà phê, mua sắm, du lịch, rủ chị em trong gia đình đi xem phim… để thư giãn tâm trí và thoải mái tinh thần.

Bạn không tự cứu lấy bản thân mình thì không ai có thể cứu bạn được, đừng trông chờ chồng, cha mẹ chồng hay cha mẹ đẻ sẽ thấu hiểu mình nếu bạn không đủ lời lẽ thuyết phục họ thì phải thể hiện bằng hành động cương quyết. Khi bạn trở lại xã hội, giao lưu với nhiều người, kiếm được tiền dù ít hay nhiều thì tinh thần của bạn sẽ được cân bằng trở lại, bạn sẽ tự tin hơn, vui vẻ hơn và cảm thấy không còn bế tắc nữa.

Chúc bạn sớm thoát được tình trạng này!

Hướng Dương.

Bạn trai giấu chuyện từng đổ vỡ Tôi và anh quen nhau gần 2 năm. Ngay từ lúc đầu, anh đã nói dối tôi về quá khứ. Anh từng đổ vỡ một lần, có con trai riêng nhưng không nói. Đến khi tôi tự phát hiện thì anh quanh co một hồi mới chịu nhận. Kể từ đó, tất cả những chuyện về anh đều làm tôi hoài nghi, dằn…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *